XtGem Forum catalog
CHATTHUGIAN.MOBIE.IN
kính chào qúy khách

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Tử Vi   Truyện Tranh  
Facebook  Xổ Số  Dịch  Tải Game  Báo  Tiền Ảo Bitcoin 

  Âm Thanh Của Mưa


Phan_3

Frenka tiến lại cô bé ấy. Cô nở một nụ cười thân thiện và đưa tay ra ý muốn đỡ cô bé ấy đứng dậy. Trong cô bé rất dễ thương với đôi mắt đỏ to tròn, long lanh và tinh nghịch của tuổi mới lớn. Khuôn mặt thanh tú với các đường nét không gọi là hoàn hảo như cô nhưng trông hài hòa và rất dễ thương. Mội tội máu tóc nâu kia đã bị bọn ruồi kia làm cho hỏng, nó rối bời và sợi ngắn sợi dài.

Cô bé ấy đưa đôi mắt đỏ ngại ngùng lên nhìn Frenka, làm cô bật người

_Ta sẽ không làm gì em đâu, ta giới thiệu ta là Frenka, năm nay ta 18 tuổi là người thuộc đấng tối cao và là người sẽ cứu tộc Flynn này - Frenka nói giọng thân thiện nhất có thể

_Thôi, đứng lên đi - Có cái lạ là, Rin vừa đưa tay ra thì cô bé ấy liền nắm lấy tay và đứng dậy luôn. Điều đó khiến cho Frenka không thoải mái.

_Em tên gì? - RIn hỏi giọng dịu dàng, cái giọng mà anh chỉ dành riêng cho Frenka.

Cô bé ấy nhìn Rin rồi cúi đầu xuống, nói nhỏ

_Ahe...nia - Giọng cô bé trong trẻo, cao vút

_Anh tên Rin, còn chị kia tên Frenka. Được rồi chúng ta về nhé! - Nói rồi cô bé leo lên lưng Rin tung cánh lên bầu trời và Frenka cũng vậy.

Nhưng 2 người đấy đâu biết rằng có đến 2 cặp mắt đang nhìn 2 người với đôi mắt không thiện cảm. Một người ở trên trời...một người đang rất gần...

_Hừ, 2 người làm gì mà lâu la thế? - Một giọng nói khó chịu vang lên khi chúng tôi vừa bay lên được trên không trung. Là Lery, mồ hôi đầm đìa trên trán, trông cậu ta nhăn nhó đến mà dễ thương.

Nói thật là người này mang nét đẹp dễ thương của một người mới lớn chứ nói 20 tuổi chẳng ai tin. Bởi cái làn da trắng bóc như con gái, đường nét sắc sảo và cái môi anh đào thế kia, lại còn đứng nắng nãy giờ làm cho 2 má cậu ấy hồng hồng lên, nhìn là muốn búng.

Tôi cười, dù cho trong người đang khá là mệt

_Đợi có xíu thôi mà, ai bảo nãy không chịu xuống giúp chúng tôi làm gì, đứng trên này nắng là phải - Tôi trêu làm ặt anh ta phụng phịu.

Dù cho anh ta có góc khuất, dù cho anh ta sắp bị thoái hóa. Nhưng tôi không thể không thừa nhận rằng tôi có cảm tình với anh ta, chẳng biết tại sao nữa.

_Cô bé nào thế kia? - Lery hỏi khi nhìn thấy một người lạ hoắc đang trên tay của Rin. Mặt cô bé đang lơ ngơ ở đâu đấy, nhưng khi bị Lery chỉ đến thì quay ngoắt lại và lườm Lery khiến cậu cũng ớn ớn.

_À, là một cô bé nãy vừa cứu được. Thôi ta về, tôi mệt rồi. Nào, Lery, mình bay về phía Nam nhé. Chào mọi người tôi đi trước - Tôi nói một lèo và đập cánh bay thẳng bỏ mặc sau lưng là Rin và Lery khó hiểu.

Có ai hiểu rằng trong lòng tôi đang rất khó chịu không nhỉ khi nhìn thấy Rin đang bế Ahenia. Khi mà từ trước tới giờ tôi chưa từng nghĩ sẽ san sẻ vòng tay ấy, giọng nói ấy và tình thương ấy cho bất kì ai. Nay anh lại dùng giọng nói dịu dàng nói với Ahenia - một cô gái không quen biết. Phải chăng tôi chưa quen hay là tôi quá ích kỉ. Tôi bay với vận tốc khá nhanh và không để ý rằng mình đang bị một đám người mặc áo đen bám theo đằng sau.

----------------------------

5.2: CẢM XÚC LẠ

Tôi bay với vận tốc khá nhanh và không để ý rằng mình đang bị một đám người mặc áo đen bám theo đằng sau. Họ bắt đầu dàn thành hàng ngang trước mặt tôi nên tôi bắt buộc phải dừng lại, đôi cánh màu đỏ thôi đập và thứ đầu tiên đối với một Flynn phải làm khi chiến đấu chính là làm lá chắn bảo vệ. Ngay lập tức, một lớp mờ mờ màu xanh lá bao quanh tôi.

Đám người ấy nhìn thấy tôi như vậy thì cười khá ố khiến tôi khó chịu. Cười cái gì mà cười cơ chứ, bị khùng cả thể rồi à. Đúng lúc, tôi đang bực dọc trong người đây, đánh thì đánh. Nhưng đột nhiên trong đầu tôi dấy lên cảm xúc lo lắng, lúc nãy tôi đã mất sức khá nhiều

_Haha, xem ta gặp được ai này. Xin chào nữ thần của Flynn - Tên đầu đàn trông có vẻ dâm đãng nhất nói làm cả đám người đằng sau cười theo. Tất cả hành động ấy làm tôi bực mình

Tôi rút kiếm ra, cây kiếm vẫn đọng những giọt máu lúc nãy và phát ra ánh sáng làm bọn đấy có phần run sợ

_Ngươi là ai? Thuộc tộc nào? - Tôi hỏi. Nhìn chúng nó đen đúa không khác gì bọn ruồi lúc nãy, có khi còn đen hơn. Bọn chúng no mặc đồ đen từ trên xuống, trông đen đúa lắm luôn như sợ bí cháy nắng nên chúng bịt luôn mặt bằng tấm vải đen chỉ lộ ra đôi mắt hồng hồng và mái tóc rực lửa. Còn tên đầu đàn thì tóc màu đen.

_Haha, khá khen. Quả là lời đồn không sai, nữ thần tộc Flynn là tuyệt thế giai nhân, sắc đẹp mặn mà khiến tạo hóa phải ghen tị - Hắn ta nhìn tôi nói, rồi đột nhiên bay vút đến - Tuy nhiên lại rất dũng cảm và láo toét

Hắn ta định đưa tay lên vuốt má tôi nhưng không, khi bàn tay hắn cách tôi 10 cm thì

Xoẹt Xoẹt -

_AAAAAAA- Hắn bị giật bởi sức mạnh của thuật bảo vệ. Quả thật lão này mạnh, nếu như là một Flynner thì sẽ bị giật cho đến chết. Hắn ôm cái tay bị giật của mình, đưa con mắt căm hận nhìn tôi

_Giết nó cho tao, ai mang được đầu nó tao thưởng - Hắn ta vẫn ôm tay.

TÔi nghe vậy, cười khểnh rồi đưa kiếm chuẩn bị xông vào trận chiến

_Giết nó cho tao, ai mang được đầu nó tao thưởng - Hắn ta vẫn ôm tay.

TÔi nghe vậy, cười khểnh rồi đưa kiếm chuẩn bị xông vào trận chiến

Có một điều rằng, bọn chúng sao đông thế kia? Sao mà bọn chúng lại di chuyển nhanh thế kia, mắt tôi hoa lên khi đồng loạt những thân ảnh áo đen lao vào tôi. Không được rồi, đôi cánh của tôi bắt buộc phải đập lên xuống để tránh móng vuốt của chúng, liên tiếp những cái móng sắc nhọn quật vào tôi và việc tôi tránh chúng đã làm cho chúng nổi khùng hơn.

Xoẹt - Một cái móng của một trong những cái tay ấy cào trúng vai tôi

_AAA- Tôi nhăn mặt, cắn môi để chịu đau. Máu ở bả vai bắt đầu chảy ra, tanh đồng và đen. Tôi ôm bả vai, chắc do lần đau vừa nãy nên tôi tỉnh táo hơn.

_Daaaaaaa - Chết đi này. Tôi nhân lúc cả bọn không để ý quật một đường kiếm ngang ngọt xớt, do bị ngỡ ngàng, bọn chúng đứt làm đôi tập thể. Và tôi phóng ngay cánh lên cao để tránh những móng cào chuẩn bị đâm vào tôi

Nhưng mọi chuyện chẳng như tôi nghĩ, bọn chúng...bọn chúng chẳng bị làm sao cả. Cái cắt đứt đôi của tôi lúc nãy chẳng là gì, bọn chúng từ phần trên mọc ra một cái chân mới như chẳng hề nứt nẻ gì. Đôi mắt màu vàng của tôi được dịp mở to...cái gì mà kì lạ, chẳng lẽ là bất tử

_Haha, ngạc nhiên sao? Chẳng lẽ ngươi không biết Madesa có thể hồi sinh, tuy nhiên dù cho có hồi sinh vẫn bị nữ thần Flynn các người làm cho băng giá bằng Băng Ngàn Năm. Vì vậy Madesa luôn chịu thua Flynn dù cho về sức mạnh tụi tao hơn chúng mày một bậc. Hahahaha...

Tên đầu đàn nói mà tôi như bị sét đánh vào tai. Có lẽ nào tôi đã quá xem thường Madesa, có lẽ nào tôi đã xem Kope như một tộc bé nhỏ.

_Hự - Một dòng máu đen phun trào khỏi khóe môi tôi. Đúng, hắn nhân lúc tôi đang suy nghĩ đã giáng một đòn nặng và trúng ngay vào bụng tôi khiến tôi văng ra một đoạn, may mà tôi phanh kịp

_Sao nào? Đứng dậy chiến tiếp chứ? Đây là nữ thần của Flynn sao? - Hắn nói lớn và cười khả ố

*Ở nơi khác*

Rin, Ahenia, và Lery đã về tới nhà. Rin về tới đầu tiên, anh đặt Ahenia xuống và mở cửa. Tròng mắt anh mở to

Cửa khóa

_Chuyện gì thế? - Lery đáp xuống và hỏi khi nhìn thấy mặt Rin biến sắc

_Frenka, chưa về! - Rin lo lắng, từng giọt mồ hôi chảy xuống khuôn mặt tuyệt đẹp kia

_Sao anh biết? Nhỡ cô ấy ở trong nhà - Lery nói

_Không, nếu về thì cửa đã không khóa...

Rin lo lắng đến cực độ. Lúc nãy Frenka đã tốn nhiều sức, cô nay lại chưa phải khỏe mạnh, gặp phải chuyện gì thì Flynn biết sống ở đâu và anh sẽ ra sao. Trái tim anh đập nhanh, mạnh, mồ hôi túa ra. Và còn một nguyên nhân nữa, hôm nay là ngày uống nước truyền thống của Flynn, cô sẽ dần mất sức mạnh nếu không về và uống đúng giờ. Cô sẽ bị bọn xấu làm hại.

_Hai người vào trong đi, để tôi đi kiếm Frenka - Rin nói, anh đang chuẩn bị tung đôi cánh trắng thì có một bàn tay giữ lại.

Là Ahenia, cô bé đang nhìn Rin bằng đôi mắt cún con. Thấy vậy, Lery nhăn mặt nói

_Thôi anh ở nhà với con bé đi, để tôi đi kiếm nữ thần cho - Chưa kịp để Rin có phản ứng gì thì Lery đã bay vút lên bầu trời cao

*Quay lại với Frenka*

Hự - Frenka tiếp tục bị dính chưởng từ tên đầu đàn và những tên lính của hắn đang đứng cười khi liên tiếp cô cứ tiến lại gần thì lại chưởng ra xa.

Cô chống kiếm, nhìn bọn chúng với ánh mắt căm thù, đôi chân cô run run không đứng vững. Mắt cô hoa lên, cô nghiến răng

_Heuow akjwo dakem - Cô hét lên một câu thần chú.

Tên đầu đàn nghe đến thì mặt biến sắc, bọn lính thì im bặt đợi xem có chuyện gì xảy ra

Nhưng 1 phút, 2 phút trong im lặng, bọn chúng không thấy gì thì lại bật cười

_Hô hô, cái này là sai thần chú rồi nữ thần - Bọn lính châm chọc

Nó cũng ngỡ ngàng vì tại sao lại không thành công, phải là bọn trận đất lỡ núi non di chuyển đề đè hết bọn chúng chứ. Chẳng lẽ sức lực của cô không còn đủ mạnh, chẳng lẽ cô sẽ bị thua sao. Frenka cắn răng đọc câu khác, mong rằng sẽ thành công vì bây giờ cô chẳng cầm cự được lâu nữa, cô đã bắt đầu cảm nhận được trong mắt mình đang thay đổi rồi

_Loape makow sanur - Lần này Frenka tập trung hơn, bằng một giọng căm thù cô hét lên, đây là thần chú cho hỏa

_Thôi đọc làm...- Tên đầu đàn chưa kịp nói hết câu thì hắn bị cháy. Hắn cảm giác như toàn thân bị nứt ra, bỏng, rát vì tác dụng của lửa. Hắn đưa đôi mắt hắn nhìn Frenka. Hắn sững sờ khi nhìn thấy đôi mắt của Frenka chuyển màu, nó chuyển sang màu cam rực lửa

Không chỉ tên đầu đàn mà những tên lính của hắn cũng đang bị cháy mà không có cách nào mà dập tắt được. Chúng hoảng loạn,

_AAAA - Từng tiếng thét đau đớn, chúng ngã gục và bị thiêu rụi.

Frenka nhìn chúng cười khểnh rồi cô cũng ngất đi. Cô buông lơi, cô rơi xuống tự do và hình hải của cô cũng trở về nguyên dạng. Cô rơi xuống cánh rừng ấy, trên khóe mắt cô xuất hiện những giọt nước mắt. Bởi bây giờ cô đau quá, nỗi đang thể xác đang dày vò cô, cô không đủ sức nữa. Cô nhớ đến Rin - người cô yêu say đắm và cả Lery người gây ấn tượng với cô...

CHAP 6: LO LẮNG

Lery đi tìm khắp nơi, khắp các cánh rừng nhưng không tìm thấy một dấu vết nào của Frenka ngay cả những manh mối nhỏ tí cũng không tìm thấy. Trời đã tối, từng đợt gió lạnh đang thổi làm cho cả người trai tráng như cậu đây cũng phải run lên thì cái thân hình bé nhỏ của Frenka làm sao chịu nổi đây. Quả thật lòng cậu đang rất lo lắng, như lửa đốt, chết tiệt là cảm giác gì thế này. Cậu tự đấm vào đầu mình

_Con nhỏ này, biến đi đâu rồi ? - Cậu nói bực dọc vì lòng cậu nó làm cậu khó chịu cả trái tim của cậu...nó cũng đập nhanh vì lo lắng.

Nụ cười tỏa nắng của nó hiện lên trước mặt cậu. Đúng rồi, phải dùng thuật khôi phục. Lery đọc lẩm nhẩm trong đầu một câu thần chú thì trước mặt cậu là quang cảnh lúc sáng. Cậu lại bay vòng vòng và...cậu mở to mắt hơn khi ở đằng xa kia...xuất hiện những ngọn khói...

Lery liền bay gần lại, cậu đã nhìn thấy Frenka, người cô toàn máu và vết thương. Cô có vẻ không trụ được nữa rồi, từ chân tóc cô xuất hiện những sợ tóc màu cam chói lóa, đôi cánh màu đỏ kiêu hãnh đã bị dập, tơi tả và nó đang thu vào. Dấu hiệu này cho thấy cô sắp trở lại hình hải bình thường. Lery chứng kiến mà không khỏi ngạc nhiên, lòng cậu thắt lại, con nhỏ ngốc tại sao lại dùng hết sức lực cơ chứ và điều đáng đau lòng hơn khi cô một mình hạ tướng của Madesa...

Và ngay khi cái bọn tộc Madesa bị thiêu rụi hết, Frenka cũng mất sức lực mà rơi xuống luôn. Tuy nhiên, cây kiếm vẫn được cô giữ chặt trong tay mình, miệng cô lẩm nhẩm cái gì đấy...

_Không...- Lery lao xuống, phép khôi phục kết thúc. Trả lại vẻ bình yên của khung cảnh nơi đây.

Cậu lao xuống theo chỗ của Frenka lúc nãy. Cậu lao nhanh đến mức mà những cây quanh đấy phải lay mạnh bởi sức gió cậu tạo ra. Cậu hạ cánh xuống và thu nó vào để dễ dàng cho việc đi lại, cậu nhìn xung quanh nhưng không thấy gì. Cậu lại lẩm nhẩm một câu thần chú, ngay lập tức xung quanh cậu phát ra ảnh sáng, nó giúp cậu dễ dàng hơn trong việc tìm kiếm

_Frenka, em ở đâu? - Cậu hét lớn.

Ban đêm trong rừng rất nguy hiểm, đầy thú dữ, sương lạnh. Nó sẽ giết chết cái sức lực tí tẹo còn lại của em. Em phải đợi tôi đến biết không hả? Em phải đợi tôi - Lery nghĩ

Anh tiếp tục tìm kiếm

Tưởng chừng vô vọng khi Lery đã đi khắp cánh rừng mà không tìm thấy Frenka đâu cả. Lòng cậu lại được dịp rối bời, cậu vò đầu

_Frenka...Frenka...Frenka à? Em đang ở đâu? - Lery gào lên trong đêm tối.

Cậu đau lòng quá, trái tim cậu như muốn ngừng đập khi nghĩ đến Frenka, khi mà cậu đã tìm kiếm cả buổi tối mà không thấy một dấu vết nào cả. Cậu ngồi bệt xuống một gốc cây, cậu bây giờ không thiết đến an nguy của tộc Flynn nữa, cậu chỉ cần ngay lúc này Frenka còn sống và có thể cười. Cậu nhớ đến nụ cười của cô ấy, nó làm cậu sững lại mấy giây bởi nụ cười ấy rất đặc biệt, nó mang cả buồn lẫn vui. Lần đầu tiên cậu biết trái tim lỗi nhịp là gì và cũng là lần đầu tiên cậu cảm thấy lo lắng ột ai đó.

Ngau lúc tuyệt vọng nhất thì vang vọng cả cánh rừng, một tiếng kêu của một con thú nào đấy và nó đang có chiều hướng lao về phía cậu. Cậu vội vã tung cánh ra và bay lên không trung, lên được một đoạn thì cậu đụng phải một thứ gì đấy mềm mềm. Theo bản năng, cậu lùi lại và định hình xem cái thứ đấy là gì.

Và trong phút giây ấy, con tim cậu như được sống lại, đó chính là Frenka. Cô rơi trên một cành cây, đôi mắt cô nhắm nghiền, toàn thân đầy thương tích.

_Phù, cuối cùng cũng thấy em! - Lery thở phào nhẹ nhõm

Rùn Rùn - Cái cây bị rung. Cậu nhìn xuống dưới là con thú lúc nãy đang húc cây làm cho rung lên. Cậu vỗi vã ôm cô vào lòng mình, người cô lạnh ngắt, hơi thở yếu ớt làm trái tim cậu như vỡ vụn thành từng mảnh. Cuối cùng cậu đã rung động người con gái này ngay từ cái nhìn đầu tiên, ngay từ cái kiểu ngây ngô của cô khi nhìn thấy cậu, ngay cả cái ánh mắt kiên định không sợ trời, không sợ đất kia.

_Từ giờ, tôi sẽ bảo vệ em - Lery nói rồi ôm chặt Frenka vào lòng, bay thẳng về phía nam của thành phố.

*Ở nhà*

Lúc này ở nhà, RIn đang hết sức lo lắng và bồn chồn. Lery đã đi lâu như thế càng làm anh thêm lo hơn nữa. Frenka của anh mà bị làm sao chắc anh không sống nổi mất

_Anh ngồi xuống đi, anh Lery đi kiếm chị Frenka rồi mà - Ahenia lên tiếng. Cô sau khi được tắm rửa, ăn uống và tỉa tót thì trông Ahenia không khác Frenka là bao. Đôi mắt sáng tuy nhiên khác với Frenka là nét thánh thiện, hiền hòa và chứa những nỗi buồn thì Ahenia lại là đôi mắt sắc sảo, mang nét bí ẩn khó ai đoán được. Cô bây giờ đang trong chiếc váy màu vàng chanh nhẹ nhàng của Frenka nên trông dịu dàng.

Từ lúc về đến giờ, cô bé chỉ nhìn thấy Rin chăm lo ình chút chút và làm rất nhanh chóng. Có lúc Ahenia còn thấy anh cắn môi đến gần bật máu. Cô nhìn cảnh ấy không tránh khỏi lòng đố kị với Frenka, đôi mắt tím ấy dù cho có nhìn Ahenia dịu dàng nhưng luôn hướng tới Frenka. Lại thêm bây giờ anh lo lắng cho Frenka mà đứng ngồi không yên.

_Sao lại chưa về cơ chứ? - Rin đi vòng vòng một hồi thì định tung đôi cánh lên

Rầm Rầm - Tiếng đập cửa thu hút sự chú ý của 2 người

Rin vội vàng ra mở cửa, lòng anh đang như lửa đốt đây này.

Kẹt...Tiếng cửa mở ra. Ngỡ ngàng, đau nhói chính là cảm xúc đầu tiên mà Rin cảm nhận được. Frenka đang trên tay của Lery, người cô đầy những vết thương và hình như là chẳng còn sự sống nữa.

_Cô...? - Chưa để Rin nói từ gì thêm, Lery mang Frenka đi thẳng. Tình hình của cô đang rất nguy hiểm, cần phải chữa trị gấp. Rin quay sang nhìn Ahenia

_Em đóng cổng nhé, anh vào trong trước - RIn nói rồi chạy vào trong luôn để Ahenia ở lại với con mắt rực lửa, hận thù tràn ngập

Ahenia nhìn theo bóng dáng hấp tấp của Rin, cô đay nghiến

_Anh phải là của tôi - Cô ta nói rồi đóng cổng vào cái rầm. Cuối cùng cũng chạy theo những người ấy.

Frenka được đưa vào phòng cô, điều đầu tiên gây ấn tượng với Lery là cô nhóc rất ngăn nắp, sạch sẽ và đặc biệt rằng cô nàng rất mơ mông với nhiều ngôi sao dán trên tường làm cho chẳng cần bật đèn mà vẫn có thể nhìn được. Và một điều nữa đó là cả phòng cô nhóc lan tỏa hương thơm đặc trưng và rất cuốn hút. Đặt Frenka nhẹ nhàng lên giường, Lery nhìn những vết thương mà không khỏi xót xa, khuôn mặt cô tái xanh

_A...- Tiếng kêu nhỏ phát ra từ Frenka khi được Lery đặt hẳn xuống giường. Lery nhíu mày, chuyện gì nhỉ, sao cô ấy lại như vậy.

Cậu lo lắng định lật Frenka lên xem có vết thương nào không thì từ ngoài cửa Rin bước vào

_Này, cậu đang định làm gì đấy? - Giọng Rin nghe rõ là đang ghen vì trong đó là nỗi khó chịu, bực dọc. Thử không khó chịu sao được khi mà về không thấy Frenka ở nhà, đợi cô cả buổi, nóng cả ruột thì thấy cô về trong bộ dạng này. Sao cô lại có thể hành động thiếu suy nghĩ vậy cơ chứ? Lỡ mà cô có bị làm sao thì anh biết làm thế nào đây?

Cô có biết rằng khi nhìn thấy cô trong bộ dạng đó trái tim anh như ngừng đập rồi không? Chỉ thiếu điều anh cho cô một cái tát cho cô tỉnh.

CHAP 7: SAU CƠN MƯA

Tôi lờ mờ mở mắt dậy, vai tôi đau nhức. Tôi chỉ nhớ rằng tôi gặp một bọn Madesa trên đường, đánh nhau với chúng, tôi đã thắng chúng còn mọi chuyện sau đấy tôi chẳng biết gì thêm. Đầu tôi quay quay và thứ đầu tiên tôi nhìn thấy chính là đôi mắt nảy lửa của Rin đang nhìn Lery. À đúng rồi, tôi nhớ ra rồi, khi tôi đang chuẩn bị quy tiên thí có một giọng nói đã vực tôi dậy.

Nhưng mà do quá mệt và đau nên tôi đã chìm vào hôn mê lại và chẳng biết gì hơn. Nhưng tôi vẫn ngửi thấy mùi tanh của máu, chẳng lẽ 2 người kia đứng nhìn nhau nãy giờ mà không chịu nhờ người thay quần áo cho tôi. Nhưng nói đến đấy mặt tôi lại đỏ lựng lên, bây giờ ngoài 3 chúng tôi ra, có ai còn sống không. Đang chớp mắt mệt mỏi thì một giọng nói lảnh lót vang lên

_Hai anh còn ở đó làm gì? Chị Frenka tỉnh rồi kìa - Ahenia đi vào chỉ tay và nói làm 2 cái tên rảnh hơi rỗi việc ấy đồng loạt quay lại nhìn tôi.

Thế là 3 người bọn họ chạy lại giường tôi, tôi lần lượt nhìn. À, đây là Ahenia, cô bé mà chúng tôi cứu được đây. Ánh mắt tôi tràn ngập vui mừng, lòng tôi như múa lên...thế là có người thay đồ cho tôi rồi. Nhưng nào đâu có ai hiểu được đâu, 2 tên ấy đồng loạt hỏi

_Em không sao chứ? - Cái câu này là cái câu ngu ngốc nhất mà tôi từng nghe. Nhìn thấy người ta te tua thế này mà còn hỏi cái câu kinh điển ấy cơ á hả. Mùi máu xộc lên mũi tôi, làm tôi nhăn mặt, máu bết vào tóc khiến nó bẩn bẩn kinh kinh kiểu gì ấy.

Lery nhìn thẳng vào mắt tôi, nói thật chứ trông anh ta lúc này khác xa với vẻ bụi đời lúc đầu. Bây giờ trông anh ta hiền hẳn với khuôn mặt thanh tú, mang nét lạnh lùng bí ẩn với đôi mắt đen sâu thẳm và mái tóc xanh đen ma mị. Tôi nhìn mà không chớp mắt rồi

_E hèm...Ahenia, em thay đồ cho Frenka đi. Còn ông với tôi ra ngoài, cho tôi ăn cái gì đó đi, đói quá và mệt quá !- Lery nói rồi kéo tuột luôn Rin ra ngoài.

Ô cái ông Lery này biết đọc suy nghĩ à? Ơ, tôi tưởng chỉ mình tôi có thôi chứ nhỉ? Trời ơi, cái tên đấy cao siêu cũng đâu kém gì tôi đâu nhỉ? Có khi còn hơn nữa đằng khác, tôi nhìn theo bóng 2 chàng cao lêu khêu ấy đi ra ngoài mà thầm cảm ơn Lery.

Đột nhiên trong đầu tôi xuất hiện giọng nói của ai đó

"Không cần khách sáo" - GIọng nói đó xuất hiện làm tôi đơ mất mấy giây, rồi cũng nhận ra rằng đây chính là giọng của Lery. Tôi tự hỏi đây là hình thuật gì nhỉ? Tặc lưỡi rồi cũng cho qua luôn.

Giờ mới để ý Ahenia đang nhìn tôi, mặt khá đăm chiêu. Ơ con bé này còn không mau thay đồ cho tôi, lại còn đứng đó suy nghĩ cái gì nữa vậy trời. Có vẻ rất khó nhằn nên con bé cứ nhăn mặt

_Đứng...đấy...làm gì? Thay đồ...cho chị - Tôi nói còn không ra hơi đây. Cái bụng tôi đang biểu tình dữ dội, một phần nữa là vết thương ở vai nó cứ nhói lên từng hồi. Đúng là chẳng biết bọn Madesa, móng tay của chúng cậu tạo từ cái gì nữa.

_A, đúng rồi. Chị chờ tí nhé, để em thay cho chị bằng phương pháp mới học - Con bé búng tay một cái, mắt sáng rõ, rồi nó chạy nhanh về phía giường tôi.

Trời ơi, chẳng biết là dùng phép thuật hay là dùng phương pháp bình thường, thay nhanh cho cho tôi dùm cái, ghẻ tới nơi rồi đây này. Lề mề quá đi...cái mùi máu cứ bốc lên còn cái vai, phải trị thương nhanh chứ không thì tôi sẽ tiêu vì quá đau mất.


Phan_1
Phan_2
Phan_4
Phan_5
Phan_6
Phan_7
Phan_8
Phan_9
Phan_10
Phan_11 end
Phan_gioi_thieu
Nếu muốn nhận thông tin bài viết mới của trang thì like ở dưới hoặc truy cập trực tiếp CLICK

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Mẹo Hay   Trà Sữa   Truyện Tranh   Room Chat   Ảnh Comment   Gà Cảnh   Hình Nền   Thủ Thuật Facebook  
Facebook  Tiện Ích  Xổ Số  Yahoo  Gmail  Dịch  Tải Opera  Đọc Báo 

Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian

C-STAT .